Nhân danh Đức Chúa Cha… và Đức Chúa Con … và Đức Chúa Thánh Thần…
Nó
vừa làm dấu Thánh giá xong thưa Chúa… con chiên chẳng ngoan đạo đó chỉ
tìm đến Chúa khi tâm hồn nó chút lạnh, chút chông chênh… nó chỉ biết quỳ
dưới chân Chúa cầu xin những điều mong đợi… Bù lại cho những nguyện cầu
là sự vô tâm không thánh lễ mỗi Chủ nhật, quên đi vài Kinh thánh đáng
nhớ…. Mỗi bữa ăn nó vẫn làm dấu kính cẩn… nhưng có nghĩa gì khi nó không
đến dự nỗi bữa tiệc thánh hằng tuần Chúa mời những con chiên Ngài đang
chăn dắt…
Thế đấy…nó là một trong vô số con chiên ngoan đạo một
cách hờ hững với Ngài. Nó bấu víu vào cuộc sống…. vấp ngã và đau đớn vì
chúng… rồi nó lại cầu xin Ngài.
Nó có một tình yêu. Bởi nó không
phải là con chiên mẫu mực, nên khi đến với tình yêu… nó chỉ mơ hồ nhận
thấy nó đang yêu theo một cách gì đó có vẻ khác thường. Nhưng nó vẫn
yêu. Có thể nó đã mù quáng theo con đường tình yêu đó. Cho đến một ngày,
mẹ nó bảo rằng nó đang yêu… một cách yêu đồng tính. Mẹ nó không chấp
nhận một người con ngoan đồng tính. Họ hàng không muốn giọt máu gia
quyến họ ngược đời. Xã hội không chấp nhận phần tử như nó. Và Chúa….
Ngài cũng không yêu quý những con chiên như thế. “Theo Kinh thánh, theo những điều răn Chúa dạy bảo… những người đồng tính sẽ chẳng bao giờ lên Thiên Đàng….” mẹ nó nói thế.
Nó
thì…nó thích Thiên đàng lắm. Nó mơ ở nơi đó là một nơi mà mọi thứ trắng
muốt, những thiên thần cánh trắng miệng mỉm nụ cười tinh khiết, mọi thứ
trong vắt không một vấy bẩn… Nơi đó dành cho những người trong sạch,
thánh thiện. Nó ước nó sẽ được như thế. Đã từng một lần nó buông mình
khi quá hụt hẫng chính bản thân, một chút nữa thôi nó đã có thể chạm tay
tới thiên thần trong giấc mơ hằng đêm của nó. Nhưng rồi nó được đánh
thức. Thiên đàng trở về lại trong giấc mơ của nó.
Lớn lên chút nữa… nó đã tin rằng “Thiên đàng chỉ là mơ, Thiên đàng không có thật với một người như nó”. Nó đã mặc cảm với chính bản thân vì nó khác mọi người.
“Nhân danh Đức Chúa Cha… và Đức Chúa Con … và Đức Chúa Thánh Thần…”
… nó lầm bầm…. Thưa Chúa. Nó đang cầu xin Ngài một nguyện cầu mới. Xin
Ngài giàu lòng nhân từ cho nó được thêm nguyện cầu. Từ lâu, nó đến Thánh
lễ, dự những buổi tiệc Thánh mà không còn lên rước lễ đón nhận bánh
thánh rước Chúa vào lòng, vì nó cảm thấy trong nó vẫn còn tội. Mẹ nó
dặn, và cả những bài học giáo lý cũng đã giáo huấn rằng “hãy chỉ rước Chúa vào lòng khi tâm hồn và lòng đã được thanh tẩy…”
Mỗi lần quỳ dưới chân cha xứ, nó xưng tội, nhưng chẳng bao giờ nó xưng
hết cả. Nó vẫn còn cất lại vài tội trong lòng thành. Có một tội nó chẳng
biết phải xưng thế nào với cha xứ. Mẹ nó bảo đó là tội… còn nó, nó mù
mờ…. chẳng biết có phải là tội không nữa. Nó đã lục tung những sách Đạo
trong nhà, mong tìm thấy vài dòng răn dạy kẻ đồng tính như nó. Nó không
tìm thấy, hay nó chẳng đủ kiên nhẫn đọc hết lời răn của Ngài… tuy nhiên
nó vẫn canh cánh trong lòng một điều “nó có tội”… nó tin rằng sau này sẽ
chẳng có thiên thần nào dắt nó vào Thiên Đàng. Nó sẽ mãi đứng ngoài
cửa, nhìn thánh Peter đọc tên những người xứng đáng được bước vào nước
Trời… nó… nó không phải là người xứng đáng...
“Thưa Chúa lòng thành…”
nó đang quỳ và hướng về tượng Chúa đang nhìn nó với ánh mắt nhân từ.
Con chiên nó hổ thẹn thốt vài lời khó nhọc, thốt những ấp ủ nặng nề
trong lòng từ bấy lâu…
“Thưa Chúa, Ngài chăn dắt vô số con
chiên, con là một trong số đó. Con không hư hỏng, con rất ngoan. Ngày
còn nhỏ, con vẫn dự Thánh lễ đều đặn. Con vẫn dâng Chúa những nguyện cầu
cho các linh hồn. Con sẽ xưng tội ngay khi con cảm thấy một chút lỗi
lầm vướng vào. Người ta còn nhỏ, thì tội cũng be bé… cái tội tỉ lệ thuận
với độ tuổi của con người. Càng lớn, càng hiểu biết hơn thì khi phạm
tội… có thể cái tội ngày xưa là nhỏ nhưng bây giờ thì là lớn hơn rồi vì
đã nhận thức được mà vẫn phạm tội thì là… là tội nặng rồi…
Thưa
Chúa, con là kẻ đồng tính. Mẹ con… và mọi người xem đó là tội. Tội bởi
vì Chúa tạo ra người đàn ông và người đàn bà, kết hợp hai kẻ họ lại với
nhau… trao cho họ nhiệm vụ cao cả “duy trì nòi giống”…còn con...con sẽ
chẳng thể thực hiện nhiệm vụ đó. Nhưng thưa Chúa, Ngài đã tạo ra con,
Ngài cho con sự sống, linh hồn con vẫn hướng về Ngài… con biết phần lớn
thời gian con tìm đến Ngài chỉ khi con không còn một nơi nào cho tâm hồn
con dựa dẫm. Nhưng xin Ngài đừng ngoảnh mặt trong những lúc con cần
Ngài nhất.
Thưa Chúa, có lẽ hôm nay là ngày con cần Ngài nhất
trong vạn lần cần Ngài. Con chơi vơi giữa đúng sai. Con yêu thành thật.
Yêu bằng cả trái tim. Yêu không vụ lợi. Yêu không lừa dối. Con cũng cần
người ấy như cần Ngài. Con cũng thèm được dựa vào người ấy như dựa vào
Ngài. Người ấy cũng yêu con. Người ấy đón con vào lòng, xoa dịu nỗi đau
trong con… cảm giác an lòng trong con hệt như thể con được xoa dịu mỗi
khi nguyện cầu với Ngài. Tình yêu của người ấy dành cho con cũng nhiều
lắm… nhiều như con… nhiều như bản thân con người yêu chính họ… thậm chí
có khi nhiều hơn. Tình yêu trong con như thế không có tội phải không
thưa Chúa… vì con yêu bằng một tình yêu hoàn toàn tinh khiết… nhưng mẹ
con bảo đó là tội. Bao lần con quỳ trước Linh mục, người chẳng thể biết
con là ai, bởi sau cánh cửa gỗ có vài lỗ bé xíu, Linh mục chỉ có thể
nghe lời xưng tội thầm thì, ngượng ngập của con…. vậy mà con vẫn không
dũng cảm để nói hết tội trong mình. Thật ngớ ngẩn đúng không Chúa… đến
nhà thờ xưng tội là mong được thanh tẩy mình, vậy mà lần nào về con cũng
lại thấy lòng nặng thêm một chút…bởi cái tội vẫn cứ như cát trong ly
nước… chỉ được khuấy lên chư không tan ra.. cát lại lắng xuống…lắng và
nằm im nặng nề nơi đáy tâm hồn.
Thật ra, có lẽ con cũng chẳng cần
phải nói với Chúa rằng con đồng tính. Chúa tạo ra con, Ngài là đấng
toàn năng….lẽ dĩ nhiên Chúa biết con người thật của con. Nhưng con vẫn
tìm đến đây... xin nói với Người điều đó...Chúa ơi, mọi sự được sắp đặt
dưới tay Chúa. Chuyện con gặp và yêu người ấy cũng là một trong những
thứ Chúa sắp đặt đúng không. Với con, bây giờ người ấy như là một nửa
của mình, có lẽ con chẳng thể sống thiếu người ấy được. Con tin Chúa đã
kết hợp con và người ấy.
Với những đôi Chúa kết hợp, Ngài luôn
nói “Sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân chia”. Con
và người ấy là sự kết hợp Ngài ban cho, xin đừng cho con cái tội Chúa
nhé. Hôm nay con nói với Chúa, mong lòng nhẹ hơn. Và con tin đó không
phải là tội. Mỗi người có mỗi cách yêu khác nhau, nếu tình yêu đó xuất
phát thật từ những trái tim thì chẳng thể gọi là tội.”
Nó đã
quỳ dưới chân Chúa, cầu xin thành khẩn…. xin Ngài mở rộng lòng đón nó.
Nó là do Ngài tạo ra, xin hãy che chở nó. Tình yêu thành thật thì chẳng
thể gọi là tội. Tội là do nó đã được tạo ra như thế. Có lẽ trong muôn
vật Ngài tạo dựng, Ngài đã tạo ra những sinh linh khác thường một chút,
những sinh linh đó Ngài hãy yêu thương nhiều hơn. Hôm nay nó đến và nói
nhiều với Ngài, nó tự nghĩ rằng đó không phải là tội thì chẳng nhất
thiết phải xưng với Linh mục. Con tim nó đang hân hoan. Nó nhẹ lòng thật
sự. Nó đến và nói thật với Ngài dù rằng không nói Ngài vẫn biết. Nó
cũng muốn cảm tạ Ngài đã cho nó gặp được một nửa của riêng nó. Nó và
người ấy là những một nửa không hoàn hảo trong mắt mọi người…. vì cả hai
không yêu theo cách mọi người được dạy bảo từ nhỏ…. Nhưng nó tin…với
hai nửa không hoàn hảo, chính xác hơn…với sự sắp đặt của Chúa…nó sẽ cố
gắng hoàn thiện và hoàn hảo đến mức có thể nhất.
Về đi nó ! Nói với Chúa như thế là đủ rồi, Ngài hiểu và sẽ chở che cho nó… và người ấy của nó..../.